BUỒN CÔ' HƯƠNG
Vạt trăng mờ, mây che
Côn trùng khóc
Tiếng tỉ tê, aó não, đất trời hồng
Cửu long run, Bến thành ngã
Cơ hô '
Tháng tư bụi, người sa cơ, thất thế
Đêm trùng dương, màu đỏ
Máu hồng loang...
Đêm lô' nhố , đêm hoang cười man rợ
Bì bỏm chìm-nổi những thân trơ...
Đêm sương giá, đêm mong nhà nhớ phố
Cũi sắt lạnh, chướng khí rét mập mờ...
Thân co ro, ngược xuôi manh aó rách
Cơm thăm nuôi, khoai sắn chẳng bữa no!...
Vụt chớp mắt, bốn chục năm co' lẽ
Vẫn tang hoang, dân khổ ải trăm bề
Nước non ơi, sao đau thương quá thể
Họa xâm lăng, họa ô nhiễm
Cận kề
Cái chết trắng, chết từng giờ không biết
Vẫn ơ thờ đám trẻ nhơn nhơ vui...
Một dải đất cong cong hình chữ S
Co' bao giờ biến mất giữa hư vô?!!...
Tháng 4/18