PHẬN NGƯỜI
Từ khi...
Từ em thuở độ trăng tròn
Môi xinh he' nụ hồng say đắm tình
Từ mây vờn gió lung linh
Hoa reo la'biếc , chuỗi cười ngọc tan
Từ khi bước khỏi địa đàng
Trăm câu duyên nợ, vài ngàn đă'ng cay
Từ trong gió hu' lưng đèo
Nghe câu than thở gieo neo nghìn trùng
Từ nơi sâu thẳm mông lung
Trái tim héo uá , ngày gầy hư hao
Từ vô thức, giọt nước mắt trào
Thương em chai sạn, đong đưa phận mình
Bao giờ hết cuộc tử sinh
Mong cho đến được bến bờ vô ưu!