ÁNH NGUYỆT
Sương giăng lạnh lẽo khung trời
Mà sao ánh nguyệt hững hờ trên sông
Lập lờ bóng nước mênh mông
Trăm năm tình cũng vẫn còn xanh mơ
Đêm trăng, tựa gối ngẩn ngơ
Mộng du với mối duyên hờ đắng cay
Sầu dâng khoé mắt từng ngày
Long lanh lệ héo trên tay muộn phiền
Đàn vang khúc nhạc du miên
Cành hoa lê trắng, trinh nguyên tháng ngày
Thoi đưa giấc mộng ngây say
Mây che ngọn cỏ bên đồi dạ lan
Nỉ non tiếng dế thở than
Bờ lau tan tác, đò ngang vắng người
Sang sông , ánh nguyệt bùi ngùi
Sóng xô, trăng vỡ, nguyệt xưa... hết rồi
Bâng khuâng một chiếc thuyền trôi
Mây bay, trăng giạt, bèo trôi lững lờ...
Xoải tay ngắt mảnh trăng thơ
Ép vào bên gối, trơ trơ nỗi niềm
Hẹn nhau hết kiếp truân chuyên
Lai sinh tái hợp, trăm năm vẹn thề...
Feb 5/15