XUÂN TƯ VAN
Thuyền tình rẽ bến sang ngang
Bờ lau rũ bụi phấn vàng ven sông
Còn đâu là nhớ là mong
Chút tình gieo xuống niềm đau lạc loaì
Níu tay giữ nét Xuân hoaì
Vẽ vào khung lụa nét sầu vương vương
Tình dù có phút buồn thương
Người dù có lúc phụ phàng ra đi
Còn có nhớ tới những khi
Phím tơ nối lại, cung đàn chi giao
Chiều hoang buông xuống thê lương
Hoàng hôn tím ngát, mờ sương xóm làng
Nửa đêm thức giấc hoang mang
Tan rồi giấc mộng đồng sàng năm xưa
Tàn canh gió bấc thổi lùa
Xuân xanh rơi vãi, buồn vương vấn buồn
Gối ôm cho ấm mộng thường
Chăn ôm cho ấm lẻ loi canh trường
Trăng khuya soi bóng đầu giường
Ôm trăng ,ôm cả tình duyên bẽ bàng
Đêm xuân đêm cứ lỡ làng
Tình xuân, duyên phận ngỡ ngàng buông xuôi...
9/2013