BIỆT KHÚC
Phải là mùa Thu say, trong con tim bùn lầy
Tình chết trong nắng quái, xào xạc ngọn thông lay
Kìa trông nỗi cô đơn, gọi cơn gió ngại ngùng
Đường xa đầy bỡ ngỡ, hiu hắt đợi mông lung
Làn tóc rối thênh thang, xõa dài những chập chùng
Gọi sóng đời giông bão, mù lòa những bước chân
Rong rêu nào trao nhau, lùa quên dấu tình sầu
Trong góc đời riêng lẻ, khẽ thầm gọi tên nhau
Trông áng mây trời xa, giọt nước mắt mặn mà
Rớt bên đời hiu quạnh, tiễn ngàn trùng biệt xa...
11/11/15